|
maitrinh_93 MODERATION
|
Age : 31
Registration date : 07/07/2008
Tổng số bài gửi : 716
Đến từ : Lớp A3 - Trường THPT Hoàng Hoa Thám
Công Việc hiện nay : Đi học + Tiểu nhị "Cháo Vịt Shop"
Sở thích : Online !!!!
|
|
|
Tiêu đề: Chùm thơ nhỏ ! Sat Jul 12, 2008 9:47 am |
|
|
| | |
|
|
|
|
|
Đây là chùm thơ về những nhà thơ nổi tiếng : thơ trào phúng của Tú Xương , thơ tình của Xuân Diệu , thơ điên của Hàn Mặc Tử , thơ quê của Nguyễn bính , thơ buồn của Huy cận , thơ Nôm của Hồ Xuân Hương ,... Đầu tiên chúng ta sẽ đến với Tú Xương BUỒN HỎNG THI Bụng buồn còn muốn nói năng chi ? Đệ nhất buồn là cái hỏng thi. Một việc văn chương thôi cũng nhảm Trăm năm thân thế có ra gì ! Được gần trường ốc vùng Nam Định Thua mãi anh em cánh Bắc Kì. Rõ thực nôm hay mà chữ tốt Tám khoa chưa khỏi phạm trường qui CẢM TẾT
Anh em đừng nghĩ tết tôi nghèo ! Tiền bạc trong kho, chửa lĩnh tiêu. Rượu cúc nhắn đem, hàng biếng quẩy, Trà sen mượn hỏi, giá còn kiêu. Bánh đường sắp gói, e nồm chẩy, Giò lụa toan làm, sợ nắng thiu.... Thôi thế thì thôi, đành tết khác, Anh em đừng nghĩ tết tôi nghèo ! CHỮ NHO
Nào có ra gì cái chữ nho ! Ông nghè ông cống cũng nằm co. Chi bằng đi học làm ông phán Tối rượu sâm banh, sáng sữa bò ! ĐẠI HẠN
Dạo này đá chảy với vàng trôi Thiên hạ mong mưa đứng lại ngồi Ngày trước biết gì ! ăn với ngủ Bây giờ lo cả nước cùng nôi. Trâu mừng ruộng nẻ cày không được Cá sợ ao khô vượt cả rồi. Tình cảnh nhà ai nông nỗi ấy Quạt mo phe phẩy một mình tôi. HỄ MAI TỚ HỎNG
Hễ mai tớ hỏng, tớ đi ngay ! Giỗ tết từ đây nhớ lấy ngày ! Học đã sôi cơm nhưng chửa chín Thi không ăn ớt thế mà cay ! Sách đèn phó mặc đèn con tre? Thưng đấu nhờ trông một mẹ mày. "Cống hỉ", "mét xì" thông mọi tiếng Chẳng sang Tầu cũng tếch sang Tây.... LỤC NĂM BÍNH NGỌ(1906)
Thử xem một tháng mấy lần mưa Ruộng hoá ra sông, nước trắng bừa Bát gạo Đồng Nai kinh chuyện cũ Con thuyền quí tị nhớ năm xưa Trâu bò buộc cẳng coi buồn nhỉ ? Tôm tép văng mình đã sướng chưa ! Nghe nói miền Nam trời đã hạn Sao không san sẻ nước cho vừa ? SÔNG LẤP
Sông kia rày đã nên đồng Chỗ làm nhà cửa chỗ trồng ngô khoai. Vẳng nghe tiếng ếch bên tai Giật mình còn tưởng tiếng ai gọi đò. THAN ĐẠO HỌC
Đạo học ngày nay đã chán rồi, Mười người đi học, chín người thôi Cô hàng bán sách lim dim ngủ, Thầy khoa tư lương nhấp nhổm ngồi. Sĩ khí rụt rè, gà phải cáo, Văn trường liều lĩnh, đấm ăn xôi Tôi đâu dám mỉa làng tôi nhỉ ? Trình có ông tiên thứ chỉ tôi. THAN NGHÈO Cái khó theo nhau mãi thế thôi, Có ai, hay chỉ một mình tôi ? Bạc đâu ra miệng mà mong được ? Tiền chửa vào tay đã hết rồi ! Van nợ lắm khi tràn nước mắt, Chạy ăn từng bữa mướt mồ hôi. Biết thân, thuở trước đi làm quách, Chẳng kí, không thông, cũng cậu bồi ! THƯƠNG VỢ Quanh năm buôn bán ở mom sông Nuôi đủ năm con với một chồng. Lặn lội thân cò khi quãng vắng Eo xèo mặt nước buổi đò đông. Một duyên hai nợ, âu đành phận. Năm nắng mười mưa, dám quản công. Cha mẹ thói đời ăn ở bạc ! Có chồng hờ hững cũng như không ! ĐI THI Tấp tểnh người đi tớ cũng đi, Cũng lều cũng chõng cũng vào thi. Tiễn chân, cô mất hai đồng chẵn, Sờ bụng : thầy không một chữ gì ! Lộc nước còn mong thêm giải ngạch Phúc nhà nay được sạch trường qui. Ba kì chọn vẹn thêm kì nữa, ú ớ u ơ ngọn bút chì. ĐI THI NÓI NGÔNG Ông trông lên bảng thấy tên ông Ông tớp rượu vào, ông nói ngông. Trên bảng năm hai thầy cử đội Bốn kì mười bảy cái ưu thông Xướng danh tên gọi trên mình tượng ăn yến xem ra có thịt công. Cụ xứ có cô con gái đẹp Lăm le xui bố cưới làm chồng ! TRỜI NỰC MẶC ÁO BÔNG Bức sốt nhưng mình vẫn áo bông. Tưởng rằng ốm dậy, hoá ra không ! Một tuồng rách rưới, con như bố Ba chữ nghêu ngao, vợ chán chồng. Đất biết bao giờ sang vận đỏ, Trời làm cho bõ lúc chơi ngông. Gần chùa gần cảnh ta tu quách, Cửa phận quanh năm sẵn áo sồng QUAN TẠI GIA Một ngọn đèn xanh, mấy quyển vàng Bốn con làm tính, bố làm quan. Câu thơ câu phú: sưu cùng thuế, Nghiên mực nghiên son : tổng với làng Nước, quạt chưa xong, con nhảy ngựa Trống hầu vừa dứt, bố lên thang Hỏi ra quan ấy ăn lương.... vơ. Đem chuyện trăm năm giở lại bàn TỰ CƯỜI MÌNH I
Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành Mặt thời lơ láo, mắt thời xanh Vuốt râu nịnh vợ, con bu nó Quắc mắt khinh đời, cái bộ anh. Bài bạc kiệu cờ cao nhất xứ Rượu chè trai gái đủ tam khoanh. Thế mà vẫn nghĩ rằng ta giỏi Cứ việc ăn chơi, chẳng học hành.
II
Lúc túng toan lên bán cả trời Trời cười : thằng bé nó hay chơi.... Cho hay công nợ là như thế Mà vẫn phong lưu suốt cả đời. Tiền bạc phó cho con mụ kiếm Ngựa xe chẳng thấy lúc nào ngơi. Còn dăm ba chữ nhồi trong ruột Khéo khéo không mà nó cũng rơi.
|
|
|
|
|
| |
|
| |
| | |
|