|
maitrinh_93 MODERATION
|
Age : 31
Registration date : 07/07/2008
Tổng số bài gửi : 716
Đến từ : Lớp A3 - Trường THPT Hoàng Hoa Thám
Công Việc hiện nay : Đi học + Tiểu nhị "Cháo Vịt Shop"
Sở thích : Online !!!!
|
|
|
Tiêu đề: BÍCH KHÊ VÀ BÀI THƠ TOÀN VẦN BẰNG Sat Jul 19, 2008 8:20 am |
|
|
| | |
|
|
|
|
|
ĐÔI DÒNG TIỂU SỬ
Ô ! Hay buồn vương cây ngô đồng Vàng rơi ! Vàng rơi ! Thu mênh mông...
Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương, sinh ngày 24 tháng 3 năm 1916 tại quê ngoại là làng Phước Lộc, huyện Sơn Tịnh, tỉnh Quảng Ngãi.
Ông xuất thân trong một gia đình nho học, có học trung học ở Huế, Hà Nội, nhưng rồi bỏ dở. Bích Khê sau dạy dọc tư ở Phan Thiết, Huế. Ông mất đêm 17 tháng 1 năm 1946 vì bệnh lao phổi.
Các phẩm tiêu biểu: tập thơ Tinh Huyết (1939, tác phẩm duy nhất được xuất bản trong sinh thời của tác giả); tác phẩm chưa in bao gồm các tập thơ Mấy Dòng Thơ Cũ (thơ viết 1931-1936), Tinh Hoa (thơ viết 1938-1944), Đẹp (viết 1939).
Dòng thơ Bích Khê bao gồm ba mạch chính: thơ tượng trưng, thơ huyền diệu, và thơ trụy lạc. Ông đến với thơ mới với nhiều sáng tạo và cách tân độc đáo; nhiều tìm tòi trong nghệ thuật tạo hình, cấu trúc, ngôn từ; và nhiều cảm xúc lạ, đẹp. Một số bài có ý thơ phóng túng và lời thơ táo bạo.
Nhận xét của Chế Lan Viên: "Nếu Nguyễn Bính là một miền đồng bằng thân thuộc thì Bích Khê là một đỉnh núi lạ. Có những nhà thơ làm thơ. Có những nhà thơ vừa làm thơ vừa đẩy lịch sử thơ ca duy tân thêm một bước. Có những nhà thơ đem đến một mùa lương thực. Lại có những nhà thơ cầm một dúm hạt giống mới trên tay. Khê thuộc vào hạng thứ hai."
HOÀNG HOA
Lam nhung ô ! màu lưng chừng trời; Xanh nhung ô ! Màu phơi nơi nơi. Vàng phai nằm im ôm non gầy; Chim yên neo mình ôm xương cây. Đây mùa Hoàng hoa, mùa Hoàng hoa: Đông nam mây đùn nơi thành xa...
Oanh già theo quyên quên tin chàng ! Đào theo phù dung: thư không sang ! Ngàn khơi, ngàn khơi, ta, ngàn khơi: Làn trăng theo chàng qua muôn nơi; Theo chàng ta làm con chim uyên; Làn mây theo chàng bên nhung yên.
Chàng ơi! hồn say trong mơ màng, Hồn tả hay là hồn tình lang ? Non Yên tên bay ngang muôn đầu... Thâm khuê oan gì giam xuân sâu? Ai xây bờ xanh trên xương người?! Ai xây mồ hoa chôn đời tươi?!
NGHÊ THƯỜNG
Ô trời hôm nay sao mà xanh ! Ngọc trăng xây vàng trên muôn cành, Nhung mây tê ngời sao kim cương, Dạ lan tê ngời say men hương;
Lầu ai ánh gì như lưu ly? Nụ cười ai trắng như hoa lê ? Thủy tinh ai để lòng gương hồ ? Không gian xa cừ hay san hô ?
Đêm ôm hồn tôi chơi phiêu diêu Bắt gặp nàng thơ diện yêu kiều; Man mác cho nên nhớ chị Hằng: Hai tôi nhịp nhàng lên cung trăng...
Ồ là ngọc thạch hay trân châu? Mã não hay là hổ phách đây? Cung thiềm vắt vẻo cài lên mây, Tiên nữ ra chào, tình ngây ngây...
Nầy ! muôn ngọc nữ ngớp y thường Tóc quyện bay mùi tô hợp hương Uốn mình say lượn sóng xiêm nghê; Khúc Phụng cầu hoàng sôi đê mê...
Diễm lệ, Hằng Nga bước xuống đền: Điệu ca thần diệu vẳng đưa lên... Chúng tôi lạc giữa mộng như ngà Ngỡ vướng vào muôn tơ lụa sa...
... Hai tôi vừa ghé bến sông Ngân: Ô ! nàng Xuân Hương ngực để trần Ngâm bài "Vấn nguyệt" tiếng trong ngần Nhìn xuống nhân gian cười như điên.
TỲ BÀ
Nàng ơi ! Tay đêm đang giăng mềm Trăng đan qua cành muôn tay êm Mây nhung pha màu thu trên trời Sương lam phơi màu thu muôn nơi
Vàng sao nằm im trên hoa gầy Tương tư người xưa thôi qua đây Ôi ! Nàng năm xưa quên lời thề Hoa vừa đưa hương gây đê mê
Cây đàn yêu đương làm bằng thơ Cây đàn yêu đương run trong mơ Hồn về trên môi kêu: em ơi Thuyền hồn không đi lên chơi vơi
Tôi qua tìm nàng vay du dương Tôi mang lên lầu lên cung Thương Tôi không bao giờ thôi yêu nàng Tình tang tôi nghe như tình lang
Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu Sao tôi không màng kêu: em yêu Trăng nay không nàng như trăng thiu Đêm nay không nàng như đêm hiu
Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân Buồn sang cây tùng thăm đông quân Ô ! Hay buồn vương cây ngô đồng Vàng rơi ! vàng rơi: Thu mênh mông
|
|
|
|
|
| |
|
| |
| | |
|